Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Vớt trăng




Vớt Trăng…



Nửa mảnh trăng vàng... rớt giữa đêm
Rớt xuống trần gian , rớt qua thềm
Trăng vàng rơi xuống cùng lệ thắm
Nỗi xót xa lòng …nỗi nhớ ai?

Nửa mảnh trăng vàng , quá đơn côi
Nửa mảnh trăng kia ở chốn nào?
Trăng rơi , một nửa hồn như cắt
Người lấy đi rồi , nửa tim tôi



Người hỡi hãy về vớt trăng lên

Cho lòng trăng hết nỗi chênh vênh

Để hết hoàng hôn trăng lại sáng

Vớt trăng ra khỏi mảnh tình đơn!



Huỳnh Hương







1 nhận xét: