Thứ Ba, 5 tháng 1, 2010

Thư gửi em


Anh muốn được gọi em là vợ,
Không phải để rồi loan báo khắp nơi,
Không phải sao, bởi tự lâu em đã
Luôn bên anh trong mọi sự trên đời?


Em phải hiểu : “nhan sắc và tuổi tác của em”
Đâu phải đó là điều  khiến anh suy nghĩ
Anh chỉ cần em dịu dàng, nồng ấm
Tới cùng anh như thầm lặng bao lần.


Cái chết sẽ san bằng tuổi tác,
Như ga tàu, nhan sắc sẽ dần qua.
Có ai đó, khi tuổi đời xế bóng,
Sẽ ghen hờn, với ảnh chính mình chưa?


Anh muốn được gọi em là vợ
Vì sẽ dài vô tận những ngày xa,
Vì giờ đây, tay và tay đã cách xa nhau lắm
Và tới những hai ngàn ngày anh không ở bên em


Em yêu,
Vì trước, em luôn đối với anh thẳng thắn,
Không hứa yêu, không hứa hẹn điều gì,
Giây phút cuối buổi chia tay bịn rịn
Em mới bằng lòng cho anh lời hứa:

“Em sẽ là…. là vợ của anh!”

Em sẽ là....là vợ của anh ?
Dù mai đây em sẽ thay đổi khác?
Nhưng trái tim anh vẫn mãi như  bây giờ!

Hãy thứ lỗi, hãy thứ lỗi cho anh,
Hãy cho anh gọi em là vợ!
Ngay bây giờ chớ không để mai sau
Hãy cho anh gọi em như thế,
Hãy bằng lòng như thế nhé em yêu!


Mãi yêu em...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét