Mất nhà!
Nhà mình đã bị phát mãi rồi! Bây giờ mình phải thuê nhà để ở
đây!!! Đi làm về lại phải sắp xếp đồ đạc chuẩn bị dọn đi , cái nào cần mang
đi...., cái nào cần thanh lý .....không muốn bỏ cái nào hết....Mỗi thứ vật dụng
là một kỹ niệm, lại luyến tiếc, lại thấy lòng buồn quá chừng!!! Mà sao hồi mình
mua mắc, vậy mà bây giờ họ mua lại bèo quá.... bán đi chẳng đủ tiền thuê người,
thuê xe dọn nhà nữa??? Chán thiệt!!!
Nhưng biết
làm sao bây giờ, thôi phải xa, phải chia tay với những thứ từng là của mình,
với những thứ đã quá thân quen với mình!!! Xin tạm biệt, tạm biệt ngôi nhà chứa
đựng những kỹ niệm vừa thân thương vừa đau buồn này...........
Việc gì nó
đến sẽ phải đến, dù lòng không muốn cũng đâu thể nào tránh được. Có luyến tiếc
thì cũng phải chia tay thôi.....nhưng sao lòng vẫn thấy nặng trĩu...con ở xa buồn
ủ rũ, mẹ cũng chẳng hơn gì nhưng vẫn phải cố tỏ ra cứng rắn động viên, an ủi
con....Rồi lặng lẽ.....ngồi khóc một mình!!! Biết sao bây giờ? Đâu thể ngồi
khóc hoài được!!!
Để rồi lại
tiếp tục một hành trình mới, một bước ngoặc mới.........mà một điều chắc chắn
rằng đây là một hành trình không bằng phẳng, đầy chông gai đây....nhưng mà cố
lên nhé Huỳnh Hương...hãy tự tin lên vì bên cạnh mi vẫn còn có một người bạn
thân mến luôn động viên mi mà!!!!!
Huỳnh Hương
25/10/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét